Câu chuyện Uber - Sự tiếc nuối muộn màng
Sáng qua, như những buổi sáng bình thường của biết bao ngày trước đó, tôi mở app #Uber ra trên điện thoại vì định ra chợ mua bó rau muống - loại rau chứa đựng quốc hồn quốc túy mà tôi vẫn hay nói rằng nên chọn nó làm quốc rau của Việt Nam. Và đập vào mắt tôi, là cảm giác trống trải và cô quạnh. Không còn hình ảnh quen thuộc vài chiếc xe màu đen di chuyển tới lui trên màn hình nữa, mà thay vào đó, là thông báo nhắc nhở tôi cài ứng dụng #Grap. Nó khiến tôi hụt hẫng đến mức, tôi không còn thiết tha đi ra chợ để mua loại rau mà tôi thích ăn nhất trên đời nữa.
Bạn tôi, hôm qua bảo rằng,Uber gắn với kỷ niệm quý giá nhất trong đời giữa bạn ấy với bà xã, nên dù Uber không còn hoạt động, bạn vẫn không nỡ gỡ nó đi. Để làm được điều đó, tôi nghĩ, các bạn đã thực sự rất tuyệt vời!
Tôi còn nhớ những năm về trước, khi Uber mới đặt chân vào Việt Nam dưới sự dẫn dắt của anh Dũng. Uber khi đó, thực sự mang một màu sắc rất khác.
Nếu như Grap tập trung phân khúc khách hàng có thu nhập thấp và trung, thì Uber các bạn đã bắt đầu bằng việc đánh vào phân khúc cao cấp. Và chỉ phân khúc này mà thôi. Vì là cao cấp, nên những xe Uber lúc đó hầu hết là xe sang, cứ 10 cuốc thì có đến 7 cuốc là Lexus, Mec, Audi, Ford. Vì là cao cấp, nên khách hàng của các bạn đều là những người có thu nhập cao, vì lúc đó các bạn chỉ chấp nhận thanh toán qua thẻ tín dụng, không giao dịch bằng tiền mặt. Vì là cao cấp, nên khi ngồi trong xe, nó là một thứ cảm giác rất dễ chịu, từ nội thất xe được chăm chút kỹ lưỡng bởi xe chủ yếu những bác tài - vốn là những người có thu nhập cao, chủ yếu xách xe nhà "chạy uber cho đỡ chán", từ cách chào đón và chuyện trò cùng khách - vô cùng lịch thiệp và chuẩn chỉnh. Lúc đó, các bạn đã rất thành công khi chú ý và chạm được đến trải nghiệm khách hàng (Customer Experience).
Cho đến một ngày, dưới áp lực của doanh số và cuộc chiến thị phần, các bạn lại lao vào một cuộc chiến mà dù muốn dù không, dù sớm dù muộn, các bạn đều phải đối mặt: Cuộc chiến cạnh tranh với đội quân màu xanh Grap. Và cũng từ đó, các bạn bắt đầu có những bước đi sai lầm. Từ việc chấp nhận thanh toán bằng tiền mặt thay vì chỉ dùng thẻ tín dụng như trước, các bạn đã chen chân và dành được thị phần nhất định ở phân khúc khách hàng có thu nhập trung và thấp. Và khi mà ai ai cũng có thể sử dụng Uber, khi mà tài xế nào cũng có thể dễ dàng đăng kí uber, thì các bạn đã vô tình để mất đi định vị thương hiệu ban đầu của mình: Yếu tố cao cấp. Chỉ vì chút thị phần và lợi nhuận trước mắt, mà các bạn đánh đổi bằng việc đánh mất đi yếu tố cạnh tranh tuyệt vời của mình, đánh mất luôn cả trải nghiệm người dùng, khi mà giờ đây, cảm giác đi Uber nó chẳng khác gì so với cảm giác đi taxi Mai Linh với bác tài vừa tâm sự với khách vừa phì phèo điếu thuốc lá Thăng Long.
Và rồi, Uber moto xuất hiện, như một yếu tố cữu vãn tình thế. Ngay khi anh Dũng đăng lên concept thiết kế của bộ đồng phục cho Uber moto, tôi đã tin các bạn đang trở lại đúng đẳng cấp của các bạn. Nhưng với một rừng xanh lá của Grap vốn đã ngập tràn khắp mọi nẻo đường, nó chỉ khiến khoản nợ của các bạn đội thêm lên không có điểm dừng. Cũng chính vì khoản nợ này mà trong thương vụ mua lại vừa rồi, các bạn không có quyền trả giá. Còn cuộc chiến này, dù thắng dù thua, dù đúng dù sai, Softbank vẫn là người có lãi.
Giờ đây, khi các bạn rời đi, Grap gần như độc chiếm với miếng bánh khổng lồ đang ngày càng bành trướng. Khi một thị trường không còn cạnh tranh nữa, thì thiệt thòi nhất, chính là khách hàng. Viễn cảnh các bạn bắt Grap đi chợ với giá tăng gấp 3 lần cùng trải nghiệm tồi sẽ không còn xa nữa.
Đi xa hơn, sự ra đời của dịch vụ đi nhờ xe nói chung và grap nói riêng đã tác động đến một tầng lớp rất rất quan trọng: Sinh viên. Tầng lớp lao động xã hội chính trong sự phát triển của bât cứ đất nước nào, thay vì chấp nhận khó khăn để sống chết với đam mê, hoài bão, lại chỉ chăm chăm chạy grap để kiếm tháng chục triệu...
Tôi vốn hiền lành lại, lại được cái ít nói, nên cũng không định dông dài. Xin được tạm gác phím tại đây, để đi pha cafe cái đã. Dạo này có thú pha cafe, ra đứng cửa sổ nhìn qua chỗ Vinmec vừa hóng gió vừa ủ mưu.
Kính phím. Hehe.
Bạn tôi, hôm qua bảo rằng,Uber gắn với kỷ niệm quý giá nhất trong đời giữa bạn ấy với bà xã, nên dù Uber không còn hoạt động, bạn vẫn không nỡ gỡ nó đi. Để làm được điều đó, tôi nghĩ, các bạn đã thực sự rất tuyệt vời!
Tôi còn nhớ những năm về trước, khi Uber mới đặt chân vào Việt Nam dưới sự dẫn dắt của anh Dũng. Uber khi đó, thực sự mang một màu sắc rất khác.
Nếu như Grap tập trung phân khúc khách hàng có thu nhập thấp và trung, thì Uber các bạn đã bắt đầu bằng việc đánh vào phân khúc cao cấp. Và chỉ phân khúc này mà thôi. Vì là cao cấp, nên những xe Uber lúc đó hầu hết là xe sang, cứ 10 cuốc thì có đến 7 cuốc là Lexus, Mec, Audi, Ford. Vì là cao cấp, nên khách hàng của các bạn đều là những người có thu nhập cao, vì lúc đó các bạn chỉ chấp nhận thanh toán qua thẻ tín dụng, không giao dịch bằng tiền mặt. Vì là cao cấp, nên khi ngồi trong xe, nó là một thứ cảm giác rất dễ chịu, từ nội thất xe được chăm chút kỹ lưỡng bởi xe chủ yếu những bác tài - vốn là những người có thu nhập cao, chủ yếu xách xe nhà "chạy uber cho đỡ chán", từ cách chào đón và chuyện trò cùng khách - vô cùng lịch thiệp và chuẩn chỉnh. Lúc đó, các bạn đã rất thành công khi chú ý và chạm được đến trải nghiệm khách hàng (Customer Experience).
Cho đến một ngày, dưới áp lực của doanh số và cuộc chiến thị phần, các bạn lại lao vào một cuộc chiến mà dù muốn dù không, dù sớm dù muộn, các bạn đều phải đối mặt: Cuộc chiến cạnh tranh với đội quân màu xanh Grap. Và cũng từ đó, các bạn bắt đầu có những bước đi sai lầm. Từ việc chấp nhận thanh toán bằng tiền mặt thay vì chỉ dùng thẻ tín dụng như trước, các bạn đã chen chân và dành được thị phần nhất định ở phân khúc khách hàng có thu nhập trung và thấp. Và khi mà ai ai cũng có thể sử dụng Uber, khi mà tài xế nào cũng có thể dễ dàng đăng kí uber, thì các bạn đã vô tình để mất đi định vị thương hiệu ban đầu của mình: Yếu tố cao cấp. Chỉ vì chút thị phần và lợi nhuận trước mắt, mà các bạn đánh đổi bằng việc đánh mất đi yếu tố cạnh tranh tuyệt vời của mình, đánh mất luôn cả trải nghiệm người dùng, khi mà giờ đây, cảm giác đi Uber nó chẳng khác gì so với cảm giác đi taxi Mai Linh với bác tài vừa tâm sự với khách vừa phì phèo điếu thuốc lá Thăng Long.
Và rồi, Uber moto xuất hiện, như một yếu tố cữu vãn tình thế. Ngay khi anh Dũng đăng lên concept thiết kế của bộ đồng phục cho Uber moto, tôi đã tin các bạn đang trở lại đúng đẳng cấp của các bạn. Nhưng với một rừng xanh lá của Grap vốn đã ngập tràn khắp mọi nẻo đường, nó chỉ khiến khoản nợ của các bạn đội thêm lên không có điểm dừng. Cũng chính vì khoản nợ này mà trong thương vụ mua lại vừa rồi, các bạn không có quyền trả giá. Còn cuộc chiến này, dù thắng dù thua, dù đúng dù sai, Softbank vẫn là người có lãi.
Giờ đây, khi các bạn rời đi, Grap gần như độc chiếm với miếng bánh khổng lồ đang ngày càng bành trướng. Khi một thị trường không còn cạnh tranh nữa, thì thiệt thòi nhất, chính là khách hàng. Viễn cảnh các bạn bắt Grap đi chợ với giá tăng gấp 3 lần cùng trải nghiệm tồi sẽ không còn xa nữa.
Đi xa hơn, sự ra đời của dịch vụ đi nhờ xe nói chung và grap nói riêng đã tác động đến một tầng lớp rất rất quan trọng: Sinh viên. Tầng lớp lao động xã hội chính trong sự phát triển của bât cứ đất nước nào, thay vì chấp nhận khó khăn để sống chết với đam mê, hoài bão, lại chỉ chăm chăm chạy grap để kiếm tháng chục triệu...
Tôi vốn hiền lành lại, lại được cái ít nói, nên cũng không định dông dài. Xin được tạm gác phím tại đây, để đi pha cafe cái đã. Dạo này có thú pha cafe, ra đứng cửa sổ nhìn qua chỗ Vinmec vừa hóng gió vừa ủ mưu.
Kính phím. Hehe.
--------
🔔 FOLLOW UP!
☑️ Đăng ký Email để tôi có thể gửi những bài viết hay nhất cho bạn
☑️ Thỉnh thoảng, tôi cũng đăng một số video trên Kênh youtube
☑️ Để lại lời nhắn cho tôi tại Liên hệ, tôi sẽ phản hồi sớm nhất. Cám ơn bạn!